Chương 14: Đấng tối cao và chuẩn bị cho cuộc càn quét.
Trong phút chốc, Kami-sama hiện lên từ hư không cùng với một vầng sáng đầy uy lực, có thể khuốn muôn loài vạn vật phải cúi đầu nhưng tôi thì lại khác. Ông ấy vẫn mặc bộ trang phục mà lần cuối chúng tôi gặp mặt nhau. Ông ta ngồi lên ghế và đối diện với tôi với một thư thái ung dung hòa nhã.
Tôi chỉ biết im lặng khi ông ta đề cập đến con người trước kia của tôi. Thật sự cho đến bây giờ, tôi hiện nay và nó là hai mặt đối lập với nhau như hai thế giới.
*Tách* Ông ta biến ra một lọ thủy tinh, bên trong chứa một loại khi gì đó màu đen kịt. Bỗng chốc làng khói ấy bao bọc cơ thể tôi, tôi có thể cảm thấy nó đang ngấm sâu vào tận xương tủy của tôi.
Sau đó tôi đã thiếp đi, chẳng nhớ chuyện gì sau đó cả. Về hân cách con người trước kia của tôi, nó là tập hợp của những sự thù oán và căm hận, sống với nó thì rất khó để điều khiển và rồi tôi sẽ trở thành một con quái vật tàn bạo bị nó chi phối. Kể từ khi sang thế giới này, tôi đã quên đi cảm giác đề phòng người lạ, kết giao được nhiều người mới nên tôi rất vui mừng vì khoản đó. Dạo gần đây thì con người tôi lại trở nên có hơi tàn nhẫn, có lẽ là do tác động của nhân cách cũ đang ùa về chăng hay chẳng qua là nó cũng vốn thuộc về nhân cách hiện nay. A, càng nghĩ càng nhức đầu
Tôi tự hỏi rằng ông ấy có chắc về chuyện này chứ khi toàn bộ chỉ số lại tăng cao hơn bình thường.
Tôi hiện đang ở Guild và đang tám chuyện buổi sáng với Lora, hôm nay trông có một chuyện gì đó khác lạ, mọi người trong Guild ai cũng nhộn nhịp cả lên, họ kheo vũ khí mới và bàn chuyện với nhau.
Tori bỗng từ đâu nhảy tới và xen vào cuộc nói chuyện của tôi và chị Lora.
*Binh*
Lại một lần nữa như lần trước, Lora giáng xuống đầu Tori một phát rõ đau mỗi khi nhỏ lớn tiếng.
Càng nghe càng thấy trong Game Online, một sự kiện để thu thập nguyên liệu tốt đồng nghĩa với..........Tiền!
Thôi chết, tôi có thể cảm thấy được một phần nhân cách cũ đã ùa về.
Tôi móc trong túi ra thẻ thành viên của mình và đưa cho Lora. Chị ấy đặt nó lên trang bàn cùng với một mảnh giấy có vẽ vòng phép trên ấy, chị ấy đặt tấm thể pha lê đen vào bên trong tâm và ra bắt đầu kiểm tra. Chỉ trong chớp nhoáng khi thẻ được đặt vào bên trong vòng tròn, viên đá pha lê đen tượng trưng cho thẻ thành viên Guild của tôi được bao trùm kín hết bảo ánh sáng và trong nó như đang nứt ra vậy.
Ánh sáng biến mất và quá trình kiểm tra đã kết thúc. Lúc này, viên pha lên chẳng còn là màu đen nữa mà bây giờ nó đã chuyển sang màu bạc, trông nó chẳng khá gì một miếng sắt cả.
Có một chổ duy nhất mà tôi nghĩ đến bây giờ là cửa hàng của Theo mà thôi. Tiền trong túi lâu ngày cũng mốc nên có lẽ tới lúc phải tiêu xài một ít rồi.
*Leng keng* Tiếng chuông cửa vừa dứt thì Theo chạy một mạch ra đón tiếp.
Thôi xong, mọi thứ đang ngày càng rối tung cả lên, cách xưng hô của tôi với mọi người đang dần thay đổi chóng mặt.
Sau khi nghe Theo tư vấn, tôi quyết định sẽ mua một vài thứ. Đầu tiên là trang bị phòng hộ, tôi đã mua một đôi găng tay có khả năng kháng lửa, một đôi giày da có khả năng làm năng giảm sức lực, một chiếc áo giáp da làm giảm tác động vật lí. Còn về vũ khí thì tôi quyết định sẽ giữ lại thanh kiếm ngắn này vì nó vẫn còn tốt và thuận tiện hơn trong một vài trường hợp khẩn cấp.
Thanh toán và làm thủ tục nhận trang bị, tôi liền bắt đầu hướng thẳng về địa điểm được cho là nơi sẽ bắt đầu cuộc càn quét. Số tiền phải trả cho các món trang bị khá cao nhưng rất chất lượng do được Theo làm ra nên tôi hài lòng về cái giá đó. Trên đường đi, tôi có thể thấy rất nhiều các mạo hiểm gia khác đang trên đường đi cũng như tôi, mọi người trông thị trấn thì đang bận rộn làm công tác chuẩn bị cho nhiệm vụ thu thập nguyên liệu. Khắp nơi trong thị trấn đều đông ngập kín người nhưng đều có chung mục đích là cuộc càn quét, tôi chưa bao giờ thấy nhiều người thế này kể từ khi đến thị trấn. Mà thôi, quan tâm mấy chuyện đó làm gì, đã tới lúc để quẩy rồi.